Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2009

Chồng tôi "cặp" với sinh viên

. Thứ Bảy, 12 tháng 9, 2009

Cảm giác ghê tởm mỗi khi nghĩ đến cảnh chồng mình "chung chạ" với cô gái khác. Đấy gọi là tình yêu sao? Dù là tình yêu hay dục vọng thấp hèn cũng khiến anh thật đê tiện và khốn nạn trong mắt tôi.



Ngày chúng tôi còn yêu nhau, tôi thường ghen bóng gió anh mỗi khi có cô gái nào đó nhắn tin mùi mẫn hay điện thoại cho anh bằng những lời "mời gọi" rất ngọt ngào. Anh là một doanh nhân thành đạt và lịch lãm nên không bao giờ vắng các bóng hồng vây quanh.

Tôi không xinh đẹp, cũng chẳng sành điệu, đỏm dáng như những cô gái bên cạnh anh nhưng, anh thích tôi bởi sự chân thành và đơn giản của một cô gái Hà thành bình dị. Chúng tôi yêu nhau được hơn 2 năm thì làm đám cưới.

Cuộc sống gia đình tôi là niềm ao ước của biết bao bạn bè và đồng nghiệp. Ai cũng khen tôi may mắn khi lấy được một người chồng giỏi giang và cũng rất chiều chuộng vợ. Còn bạn bè anh mỗi lần đến chơi đều khen tôi đảm đang, chu đáo với mọi người.

Cuộc sống vợ chồng hạnh phúc khiến tôi cũng chẳng mấy khi phải suy nghĩ hay bận lòng vì những chuyến công tác đi xa của anh. Mỗi lần như vậy, anh thường xuyên gọi điện động viên, hỏi han tôi từng bữa ăn, giấc ngủ. Dù đã lấy nhau 5 năm nhưng cuộc sống của vợ chồng tôi lúc nào cũng hạnh phúc và bình yên như những cặp vợ chồng mới cưới...

Chồng tôi "cặp" với sinh viên, Bạn trẻ - Cuộc sống,

Dù đã lấy nhau 5 năm nhưng cuộc sống của vợ chồng tôi lúc nào cũng hạnh phúc và bình yên như những cặp vợ chồng mới cưới...

Nhưng rồi, có một lần tôi nghe phong thanh về chuyện anh có bồ nhí là sinh viên. Tôi lặng lẽ điều tra và vẫn nhẹ nhàng với anh như chưa từng nghe thấy điều đó. Anh thường xuyên về nhà muộn hơn thường nhật vì anh bảo anh sắp được thăng chức nên phải cố gắng làm hết việc để bàn giao công việc cho nhân viên mới. Anh chưa bao giờ qua đêm ở ngoài nhưng thường xuyên về nhà vào lúc 9 giờ tối. Trước đây, ngày nào anh cũng về nhà ăn cơm tối với hai mẹ con nhưng dạo này, anh hay về muộn và thường bỏ bữa. Tôi gặng hỏi thì anh bảo làm việc muộn quá nên đã đi nhậu với mấy anh bạn nên không đói nữa.

Nghi ngờ chồng đã lâu và biết được giờ giấc của chồng mỗi khi tan sở. Tôi gửi con cho bà ngoại và âm thầm theo dõi anh. 5 giờ chiều, anh lái con Camry đến một con phố nhỏ và có một cô gái đã đứng đợi anh ở đầu ngõ. Cô gái ấy mới độ khoảng 22 tuổi, dáng người cao và ăn mặc cũng rất sang trọng. Tôi đau đớn khi nhìn thấy chồng tôi ra mở cửa xe cho cô ấy vào. Cố lấy hết sức bình tĩnh, tôi tiếp tục theo dõi anh và cô gái ấy sẽ đi đâu, làm gì...

Anh ôm eo cô ấy và đi vào một nhà hàng sang trọng. Nhìn thấy anh chăm sóc cho cô gái ấy, tôi bị tổn thương vô cùng khi ngày nào tôi cũng chờ đợi anh về nhà ăn cơm, đôi lúc thức ăn trên bàn đã nguội nhưng cũng nán chờ đợi để anh về nhà cùng ăn cho vui. Ấy vậy mà, trong khi vợ con đợi anh về ăn cơm thì anh lại đang ở bên người con gái khác, chăm sóc cho cô ấy từng ly từng tí.

Chồng tôi "cặp" với sinh viên, Bạn trẻ - Cuộc sống,

Trong khi vợ con đợi anh về ăn cơm thì anh lại đang ở bên người con gái khác, chăm sóc cho cô ấy từng ly từng tí.

Hai người ăn cơm xong thì anh lái xe đưa cô gái ấy đến một nhà nghỉ cách đấy không bao xa. Dù không chứng kiến nhưng tôi cũng hiểu được chồng tôi và cô gái ấy sẽ làm gì? Đầu óc tôi như rối tung lên khi tưởng tượng ra những gì tiếp theo sẽ xảy ra trong cái nhà nghỉ này. Tôi phóng xe như điên về nhà và nức nở khóc... Vậy là tôi đã hiểu vì sao anh thường đi sớm về muộn, không còn quan tâm, yêu thương tôi như trước nữa... Những lần ân ái của vợ chồng cũng nhạt dần, anh lại nằm lăn ra giường ngủ một giấc ngon lành và chẳng bận lòng đến những cảm xúc của tôi nữa...

Cảm giác ghê tởm mỗi khi nghĩ đến cảnh chồng mình "chung chạ" với cô gái khác. Đấy gọi là tình yêu sao? Dù là tình yêu hay dục vọng thấp hèn cũng khiến anh thật đê tiện và khốn nạn trong mắt tôi. Và cả cô bé kia nữa? Cô ấy yêu anh sao? Yêu anh hay thích tiền và chiếc xe hạng sang của anh chứ?

Tôi phải làm sao để thoát khỏi cuộc sống tù túng này đây? Dẫu biết rằng tôi căm thù sự phản bội của anh nhưng sâu thẳm trái tim mình, tôi vẫn còn yêu thương anh nhiều lắm! Và, cả đứa con trai 2 tuổi của chúng tôi nữa? Tôi không thể để nó lớn lên khi không có tình yêu thương của cả bố lẫn mẹ!

0 nhận xét:

Đăng nhận xét