Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2009

Nghề kinh doanh 'thịt người' (Phần 1): Má hồng bán hết còn chi?!

. Thứ Sáu, 4 tháng 9, 2009

Cũng thuê ki-ốt, cửa hàng, cũng đóng thuế môn bài như bao hộ kinh doanh khác, nhưng mặt hàng đặc biệt được đem ra kì kèo, mua bán ở nơi xứ người này lại là món ăn chỉ dành riêng cho cánh đàn ông...

Tôi không nghĩ rằng đến một lúc nào đó, tôi có thể viết về những con người tôi đã gặp, kể lại những câu chuyện mình đã nghe, đã phải chứng kiến đầy tủi nhục ở bên xứ người như thế này. Câu chuyện về những kiếp má hồng đã bán hết những cái gì có thể bán được tại một trong những trung tâm tình dục lớn và tự do nhất châu Á...

Tại đây, người ta mua dâm và bán dâm mà không e thẹn lắm. Người ta thuê cửa hàng, rồi đóng thuế môn bài hẳn hoi để được “kinh doanh thịt người”. Và, cũng tại đây, người ta vẫn chiều chuộng dục vọng của mình một cách vô lối và mù quáng...

Tin nổi bật, Tin tức, Nghề kinh doanh 'thịt người' (Phần 1): Má hồng bán hết còn chi?!

Vì đồng tiền, các cô đã 'bán hết' tất cả những gì có thể bán...
(Ảnh minh họa)

Giáp biên là một khu vực có quá nhiều người Việt sinh sống làm ăn. Vì vậy, tại đây đồng tiền Việt và đồng tiền nước bạn được sử dụng song hành. Thế nhưng, lực lượng thương gia người Việt còn thua xa số lượng những người phụ nữ trẻ người Việt sang đây hành nghề mại dâm.
Trong thực tế, đã có rất nhiều thiếu nữ nhẹ dạ trong nước đã bị lừa bán sang những tổ quỷ nơi này để phải sống kiếp nô lệ tình dục trong nhiều năm trời. Thế nhưng, trong số hàng trăm phụ nữ đang làm cái nghề rất đặc biệt này, thật buồn là rất nhiều người qua lại đây với một tinh thần “tự nguyện đến xả thân” để kiếm tiền.
Gọi là khu thương mại nhưng ban ngày, ở đây khá vắng người. Chỉ sau 16h mỗi ngày, thiên đường này mới hiện nguyên hình, giống như cái tên mà người ta vẫn gọi: Tất cả những ki ốt, nó có được treo biển là nhà nghỉ hay quán karaoke hay không, đều thấy xuất hiện những cô gái trẻ, áo quần thiếu vải đứng ngồi nói chuyện và có những cử chỉ tình tứ, mời gọi với bất cứ những người đàn ông nào đi ngang qua.
7h tối, khi ánh điện trang trí trên những con đường nhấp nháy sáng, những người đàn ông, trẻ có, già có, xuất hiện rất đông, giống như là họ vừa từ dưới địa ngục chui lên. Tôi một mình đánh bạo tạt vào một ki ốt của 5 cô gái Việt, người ngồi trên ghế nhựa, người nằm trễ nải, quần áo xộc xệch trên chiếc ghế sô pha đã rách nham nhở bắt chuyện. Câu chuyện của tôi và các cô gái mới chỉ kết thúc ở màn nhận người cùng “cố hương” thì ở phía ngoài, một tốp 3 người đàn ông ngoại quốc xộc tới.
Cũng chẳng biết mấy người khách lạ nói gì, nhưng mấy cô gái trong quán đều cười sặc sụa. Cô gái bé nhỏ ngồi đối diện tôi vừa mới biết tên là Hiền, õng ẹo với khách. Gã đàn ông to béo thấy thế cười tít mắt với lũ bạn như chọn được một món hàng ưng ý. Cả ba đều dẫn nhau lên tầng.

Tin nổi bật, Tin tức, Nghề kinh doanh 'thịt người' (Phần 1): Má hồng bán hết còn chi?!

Các cô trở thành món hàng để khách thỏa sức 'khám điền thổ',
sau đó chọn lựa và cuối cùng là màn mây mưa để kiếm vài tệ bạc...

“Kiếm được mấy tệ của bọn này cũng chẳng sướng gì” – cô gái tên Thủy người Hòa Bình vừa bị hai gã đàn ông người Hoa “chê” sau màn “khám điền thổ” chửi tục. Nói xong, Thủy châm điếu thuốc đo đỏ do nước bạn sản xuất quay sang tôi cười, bảo, làm cái nghề này nơi đất khách quê người nhục lắm, nhưng nhục thì nhục, cô vẫn sẽ làm để kiếm ít vốn về quê làm ăn.

Khoảng thời gian ngắn sau, Hiền từ trên gác đi xuống, vội châm điếu thuốc hút, áo quần vẫn xộc xệch: “Cái thằng say rượu này! Đã thế, mùi mồ hôi dầu của nó như là từ dưới cống chui lên ấy. Kinh tởm thật!”. Hiền nói như không nhìn thấy tôi ngồi ngay trước mặt.

Vừa nói xong, gã đàn ông lên gác với Hiền lúc nãy chạy xuống, gương mặt rất thỏa mãn đưa cho người phụ nữ nằm trên ghế sô pha tiền rồi cố ý đi qua chỗ Hiền, vỗ mông cô đánh đét. Tôi cứ tưởng với hành động ấy sẽ khiến cô nổi điên, nhưng trái lại, Hiền quay ra cợt nhả và nói một câu thổ ngữ, hẳn phải là rất tục khiến gã kia lại một phen cười tít mắt.

Sau khi tốp khách kia vừa ra khỏi quán thì hai thanh niên người Việt ập vào. Cả hai không nói gì nhiều nhưng mắt cứ nhìn chằm chằm vào ngực, vào chân và vào các chỗ kín, những nơi các cô gái cố phô ra cho thiên hạ nhìn thấy, rồi lặng lẽ chỉ những cô mà cả hai vừa chấm. Hiền lại nằm trong số được hai khách mua dâm chọn. Hiền gần như không được nghỉ ngơi. Cô trông khá xinh nên hầu hết khách vào cứ nhắm cô mà chọn.

Khoảng 20 phút sau, cả hai thanh niên người Việt lại lặng lẽ xuống, đưa cho người phụ nữ hai tờ 100 ngàn đồng tiền Việt. Vừa cầm tiền, người phụ nữ vừa cầm cuốn sổ có những cái ô nhỏ, trong đó có 5 tên của 5 cô gái đánh vào đó một dấu nhân vào ô của Hiền như là đánh cờ caro.
Tôi rất muốn được nói chuyện với Hiền nhưng lại sợ cô sẽ lại có khách nên chỉ chờ hai thanh niên người Việt đi ra, tôi vội vàng chỉ tay vào gọi Hiền. Nhưng cô nói cô đã có khách 'đặt hàng' trước rồi và hẹn tôi ngày mai quay lại...
Tôi ra về mà trong lòng vẫn ám ảnh bởi những gì đã chứng kiến nơi 'thiên đường' này. Nhắm mắt ngủ một giấc, mong mau đến ngày mai để gặp lại và tìm hiểu về những cô gái đang hành nghề nơi xứ người ...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét